CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Ngốc!!! Lấy Anh Nha


Phan_7

-Anh Quân…. Lâu quá không gặp…..

Ngọc Mai chạy lại ôm Minh Quân

-Ừ… sao em lại về đây

-Tại sao em không thể về đây chứ? Dù gì đây  cũng từng là nhà em và Thiên Kỳ mà?

-Ờ…em hai năm qua sống như thế nào, tại sao......

Anh là đang đề cặp đến việc tại sao năm xưa không dưng Ngọc Mai lại bỏ rơi hắn.

-Vẫn tốt… em sẽ ở lại đây,,,,còn chuyện đó…………

Ngọc Mai đứng dậy,than thở rồi bỏ lên lầu, mọi thứ với cô nơi này quá quen thuộc,vì cô từng sống ở đây những ngày hạnh phúc nhất với hắn mà.

-Em ở đây ư?

Anh ngạc nhiên , không biết Ngọc Mai về đây là có ý gì? không phải đã đi rồi sau,khi không lại quay lại ngay vào lúc thằng bạn thân của anh chịu bỏ đi quá khứ,mà làm lại từ đầu.

-Đương nhiên.

Trong khi hai người này nói chuyện với nhau thì nó và nhỏ đã lặng lẽ lên lầu ,nhỏ kể hết cho nó nghe mọi chuyện của hắn. Nó lo lắng không biết phải làm sao? Có khi nào hắn chọn làm lại với Ngọc Mai,, còn nó………. Nó nghĩ đến đây thì không còn dám nghĩ nữa. Nó sẽ tin hắn,tin vào tình yêu của hắn dành cho nó, tin vào bản thân mình.

Hôm nay là đầu tuần,tụi nó phải đến trường như mọi khi. Hắn sáng sớm đã không có mặt ở nhà rồi. Làm Ngọc Mai điên hết sức, thức dậy muốn cùng hắn lại trường không ngờ hắn đi mất tiêu. Những người làm trong nhà khi thấy cô đều hoảng hồn, lâu lắm không thấy cô hiện diện trong nhà, nên có chút ngạc nhiên. Mọi người trong nhà bắt đầu bàn tán, nhiều người nghĩ có lẽ cậu chủ và cô Mai đã trở lại như xưa rồi, họ cũng có chút mừng cho cậu chủ của mình.

………..Tại Trường..

Đám người ăn không ngồi rồi lại xúm nhau nhiều chuyện. Tụi nó trong lớp cũng không  mấy quan tâm cho lắm, hắn và nó từ hôm qua đã không ai nói với ai câu nào,mỗi người theo đuổi những suy nghĩ riêng.

Nó buồn quá nên đi vòng vòng trường cho đỡ buồn thì….

-Á…đi đường kiểu gì vậy trời?

-Em có sao không?

Nó té cái rõ đau,khi nghe thấy tiếng nói ngọt ngào của ai đó, nó liền ngẩn lên, ôi không anh chàng này đẹp trai quá đi mất.

-Em có bị làm sao không?

-Thử té đi rồi biết? hỏi dư thừa.

Nó lấy lại bản chất nghịch ngợm của mình, với suy nghĩ đẹp trai bề ngoài chưa hẳn đã tốt, giống cái bản mặt của hắn vậy đó? Mới gặp lại bạn gái cũ đã không thèm điếm xỉa đến nó,thật tức quá đi mất.

-Xinh đẹp thế mà  hung dữ, coi trừng”ế” chồng nha em

-Tôi có “ế” hay không kệ tôi, Đúng rõ nhiều chuyện.

-Em rất thú vị... anh thích em rồi nha.

-Điên chết được..khi không gặp thằng khùng

Nó mặt kệ cái thằng cha khùng đó,mà đi lên lớp luôn, thật mất hứng mà.

--Keng…..keng…keng…

Tới giờ vào lớp,bà phù thủy lớp nó lại ỏng a ỏng ẹo bước lên lớp.

-Chào các em..hôm nay lớp ta lại có thêm 2 bạn mới.

-Ai vậy cô.-Hs1

-Nam hả cô,… đẹp trai không cô....-Mấy đứa nữ trong lớp mắt long lanh nhìn bà phù thủy

-Mê trai gớm.

Mấy đứa nam trong lớp trề môi.

-Tụi mày muốn chết à.

Mấy đứa nữ xắn tay áo lên làm mấy thằng nam lép dế.

-Gái hả cô…xinh bằng cô không cô

Nói là vậy chứ, thấy gái là tụi con trai trông lớp cứ như mèo thấy mỡ. Còn dám nói móc bà phù thủy nữa chớ.

Chương 27

 

Bà cô sợ cái lớp luôn, quậy không chịu nổi,bỏ dép chạy lấy người không cần nghe mấy đứa trong lớp réo in ỏi hỏi này nọ về hai học sinh mới.

  Bà Cô đi không lâu thì Ngọc Mai đi vào, cả lớp được phen mê người.Cô không nói gì với ai một tiếng, chỉ nhìn nó cười đểu rồi đi xuống bàn nó và hắn.

Ngọc Mai không ngờ người hôm qua cô gặp ở nhà hắn là Bảo Ngọc người yêu mới của hắn, cũng tốt thôi gặp mặt sớm thì cô càng đỡ tốn công sức

-Anh Kỳ em ngồi với anh nha.

-……………..

Không một câu trả lời. hắn vẫn tiếp tục nghe nhạc, xem cô như không tồn tại.

- Này…..Có thể đi chỗ khác không?

Ngọc Mai nhìn nó chán ngấy. Nó vẫn im lặng không nói gì. Làm cả lớp hồi hộp chờ đợi  xem chuyện gì sẽ sảy ra, (coi phim miễn phí sướng quá rồi còn gì?)

-  có nghe tôi nói gì không đó.

- Cô nói chuyện với tôi à? Xin lỗi…tôi có tên..

-Cô……. Cô biến ra chỗ khác cho tôi.

Ngọc Mai tức giận ra mặt quát lớn, Hắn thì không nói một câu nào.

-Tại sao? Không gì tôi phải nghe lời cô.

-Gì tôi là bạn gái ảnh. Cô có thấy mình quá vô duyên khi ngồi đây không hả?

Cả lớp “Ồ” lên, chuyện tình tay ba lại bắt đầu rồi, mấy đứa nữ sinh mừng hết lớn, hai người này cứ đi mà tranh giành ,họ ở ngoài hưởng lộc..

-Thật tội nghiệp cho mấy người hoang tưởng.. haizzzzzzzz

-Cô ảm chỉ gì hả?

-Ai nhột tự hiểu..

-Mầy….

Ngọc Mai tính đánh nó thì bị hắn đẩy ra, rồi đập bàn cái "Rầm" như cảnh cáo cô, làm ai cũng đứng tim  trước cơn giận của hắn, hắn mặc kệ Ngọc Mai mà lôi nó đi.

Nó vùng vẫy mãi mà hắn vẫn xiếc chặt tay nó.

-Buông em ra… đau,,,,

Nó và hắn đi đến cầu thang thì nó bị một bàn tay khác của ai đó nắm lấy . Khi quay qua thì nó mới biết người vô duyên đó là cái tên khùng hồi nãy làm té nó.

-Cô em… mình lại gặp nhau.

-TRời ạ? Hôm nay là ngày gì mà toàn gặp kẻ điên không vậy trời?

Nó nói nhỏ đến nổi đủ để người khác nghe thấy đấy chứ.

-Buông cô ấy ra

Hắn nhìn người trước mặt thì mặt ngày càng  lạnh lùng, nó phát sợ.

-Cô ấy đã không chịu, hà tất gì anh hai phải đối xử với người đẹp như thế.

Hai từ “anh hai” lọt vào tai nó. ‘’’Hả? chưa gì hắn đã nhận thằng cha điên này là  em trai rồi á? ‘’ Nó thắc mắc tròn xoe mắt nhìn hai người.

-Tôi không phải anh hai cậu. đừng nói kiểu ngọt ngào thế.

Hắn khinh bỉ nhìn Trọng Thiên

-vậy ư? Nhưng sự thật là vậy mà anh hai.

Trọng Thiên cố tình thách thức hắn, nó thì nuốt nước miếng ừng ực, không biết thằng cha không được bình thường này bị cái quái gì? đã nói nhận nhầm người mà cứ gọi người ta là “ anh hai”, nếu hắn thật sự nổi cơn điên chắc nó …..haizzzz..

-Câm mồm lại… anh không có tư cách làm em trai tôi đâu.

Hắn bắt đầu điên lên, ngay cả cái nắm tay nó còn chặc hơn vừa rồi.

-HAHAHAH… chúng ta sẽ lại gặp nhau sớm thồi anh hai yêu dấu……………. cô em anh yêu em rồi đấy.

Trọng Thiên nói nhỏ vào tay nó mấy chữ,:” cô em anh yêu em rồi đấy” làm nó muốn ói hết cơm mới ăn hồi sáng,. Trọng Thiên bước trên hành lang với tiếng cười lớn. nó chỉ biết lắc đầu thông cảm cho Trọng Thiên.

-Rõ khùng.

Nó nhìn theo Trọng Thiên mà bó tay, với suy nghĩ hết sức gê gớm” mình bình thường trên cả bình thường thế mà lại học trong cái trường toàn kẻ thần kinh…haizzzzz rõ khổ”

-Em quen hắn ta ?

Hắn nhìn nó dò xét.

-À…. Không.. …. Chỉ gặp một lần hồi sáng.

-Tránh xa hắn ra.

Hắn nắm lấy tay nó đi lôi đi với nhiều sự lo lắng, hắn sợ Trọng Thiên sẽ dở trò để thách thức anh.

-Tại sao?

Nó không hiểu nhìn hắn.

-Không tại sao cả.. tốt nhất em không nên có bất cứ quan hệ gì với hắn ta.

-Nhưng… ờ biết rồi?

Nó tính hỏi gì đó nhưng thôi, nó lại cảm thấy có gì đó buồn buồn, mọi chuyện của hắn nó không hề biết bất cứ thứ gì, hắn cũng không hề nói với nó, nó không biết mình có phải là bạn gái hắn không nữa.

-Bắt đầu từ ngày mai em sẽ ở nhà anh.

-Hã? Ơ…sao …sao…lại phải…phải..ở nhà anh.

-Thế em muốn mất chồng à?

Hắn trêu nó, hắn sắp xếp cho nó ở cùng nhà với hắn cũng là có dụng ý, để Ngọc Mai biết đường mà ra khỏi nhà hắn. Và hắn cũng không muốn nó phải lo nghĩ  chuyện của hắn và Ngọc Mại nữa.

-Kệ..  mất anh em kiếm thằng khác.

-Em dám ……..thật là……..con heo ngu ngốc mà.

- Chồng vừa mới bảo gì hả?

-Không… gì?  anh bảo vợ yêu của anh xinh đẹp nhất

- Chúa nịnh….Coi trừng em đấy nhá

Hắn đưa nó về nhà lấy đồ, rồi về nhà hắn luôn, bỏ cả một buổi học lo cho tổ ấm của mình.

Chương 28

 

----------------------------

Hắn lại nhớ đến lúc gặp Trọng Thiên ở trường, quá khử đau lòng hiện về?  Trọng Thiên thật sự là em trai hắn, hắn và Trọng Thiên chỉ hơn kém nhau một tuổi, Trọng Thiên từ nhỏ đã được mẹ đưa đi xa sinh sống nên hầu như không ai biết đến chuyện hai người là anh em trừ những người làm lâu năm trong nhà.

Hắn không thể quên cái tai nạn Lúc nhỏ  mình gây ra cho Trọng Thiên vì lô đùa và sự sơ ý của hắn đã làm Trọng Thiên ngã vào miểng chai bị vỡ, từ đó Trọng Thiên thường bị hen suyển. Hắn rất ân hận, muốn bù đắp cho đứa em trai đáng thương của mình nhưng lại rất ghét Trọng Thiên vì anh ta mà hắn bị chính mẹ mình bỏ rơi và lúc nào trong mắt mẹ hắn Trọng Thiên cũng là nhất..Hắn coi như đã thiếu đi tình thường yêu của người mẹ, người cha trong 12 năm qua.

----------------12 năm về trước______

Vào cái đêm định mệnh mà hắn bị chính người mẹ ruột mình bỏ rơi, mất đi một gia đình ấm áp.

Hắn và Trọng Thiên nép mình trong cảnh cửa, chờ mẹ về.Còn cha hắn thì ở ngoài phòng khách với bao nhiêu là rượu

-  Đi vào phòng ngủ.

Ông quát to, làm hai đứa nhỏ giật mình, mẹ hắn từ ngoài đẩy cửa đi vào.

-Cô đi đâu giờ này mới về?

Người đàn ông kia nửa tỉnh nữa say quát lên.

-Đi đâu thì mặc kệ tôi.

- Cô đi gặp người tình của cô đúng không?

-tôi làm sao chứ?  Ông có thể đi chơi với mấy con đàn bà kia, sao tôi lại không thể chứ?

-Cô nói thế mà nghe được à? Cô là người đã có gia đình rồi đấy. Tôi vì công việc chớ không phải lăng nhăng như cô.

-Công việc ư? Thật nực cười.

“Chát” Một bàn tay khẻ rung rung khi chạm vào da thịt người trước mặt. Mẹ hắn ôm mặc khóc.

-Khóc gì?  Thiên Kỳ  và Trọng Thiên là con tôi hay là con của người đàn ông đó. Bà nói đi chứ?

Ông Trọng không còn ý thức quát ầm lên.

-Ông… ông nói vậy mà nghe được hả? Nếu đã không sống được với nhau thì ly dị đi.

-Được....ly dị thì ly lị đễ cô dể chung sống với người đàn ông đó.

Bà Trọng nước mắt đàm đìa trong cơn giận và oan ức, lôi Trọng Thiên đi mà quên mất sự hiện diện của hắn, một đứa trẻ với gương mặt lạnh lùng tay nắm chặc đứng nép mình giữa không gian lạnh lẽo. Hắn hận bà hận cả Trọng Thiên tại sao bà không đưa hắn cùng đi, tại sao chỉ nhớ đến mỗi Trọng Thiên ? tại sao lại lỡ phá hủy cái gia đình ấm áp này, tại sao Trọng Thiên lại cướp đi hạnh phúc của hắn,cái hạnh phúc đáng lẻ ra hắn được nhận. Và cũng chính cái đêm đã cướp mất người cha, cướp mất tình thương còn lại của hắn, ông Trọng gặp tai nạn giao thông và qua đời. Hắn được bão mẫu nuôi dưỡng và chắm sóc đến lớn, mẹ hắn thì từ đêm đó đã không còn tung tích gì nữa.

Chương 28

 

----------------------------

Hắn lại nhớ đến lúc gặp Trọng Thiên ở trường, quá khử đau lòng hiện về?  Trọng Thiên thật sự là em trai hắn, hắn và Trọng Thiên chỉ hơn kém nhau một tuổi, Trọng Thiên từ nhỏ đã được mẹ đưa đi xa sinh sống nên hầu như không ai biết đến chuyện hai người là anh em trừ những người làm lâu năm trong nhà.

Hắn không thể quên cái tai nạn Lúc nhỏ  mình gây ra cho Trọng Thiên vì lô đùa và sự sơ ý của hắn đã làm Trọng Thiên ngã vào miểng chai bị vỡ, từ đó Trọng Thiên thường bị hen suyển. Hắn rất ân hận, muốn bù đắp cho đứa em trai đáng thương của mình nhưng lại rất ghét Trọng Thiên vì anh ta mà hắn bị chính mẹ mình bỏ rơi và lúc nào trong mắt mẹ hắn Trọng Thiên cũng là nhất..Hắn coi như đã thiếu đi tình thường yêu của người mẹ, người cha trong 12 năm qua.

----------------12 năm về trước______

Vào cái đêm định mệnh mà hắn bị chính người mẹ ruột mình bỏ rơi, mất đi một gia đình ấm áp.

Hắn và Trọng Thiên nép mình trong cảnh cửa, chờ mẹ về.Còn cha hắn thì ở ngoài phòng khách với bao nhiêu là rượu

-  Đi vào phòng ngủ.

Ông quát to, làm hai đứa nhỏ giật mình, mẹ hắn từ ngoài đẩy cửa đi vào.

-Cô đi đâu giờ này mới về?

Người đàn ông kia nửa tỉnh nữa say quát lên.

-Đi đâu thì mặc kệ tôi.

- Cô đi gặp người tình của cô đúng không?

-tôi làm sao chứ?  Ông có thể đi chơi với mấy con đàn bà kia, sao tôi lại không thể chứ?

-Cô nói thế mà nghe được à? Cô là người đã có gia đình rồi đấy. Tôi vì công việc chớ không phải lăng nhăng như cô.

-Công việc ư? Thật nực cười.

“Chát” Một bàn tay khẻ rung rung khi chạm vào da thịt người trước mặt. Mẹ hắn ôm mặc khóc.

-Khóc gì?  Thiên Kỳ  và Trọng Thiên là con tôi hay là con của người đàn ông đó. Bà nói đi chứ?

Ông Trọng không còn ý thức quát ầm lên.

-Ông… ông nói vậy mà nghe được hả? Nếu đã không sống được với nhau thì ly dị đi.

-Được....ly dị thì ly lị đễ cô dể chung sống với người đàn ông đó.

Bà Trọng nước mắt đàm đìa trong cơn giận và oan ức, lôi Trọng Thiên đi mà quên mất sự hiện diện của hắn, một đứa trẻ với gương mặt lạnh lùng tay nắm chặc đứng nép mình giữa không gian lạnh lẽo. Hắn hận bà hận cả Trọng Thiên tại sao bà không đưa hắn cùng đi, tại sao chỉ nhớ đến mỗi Trọng Thiên ? tại sao lại lỡ phá hủy cái gia đình ấm áp này, tại sao Trọng Thiên lại cướp đi hạnh phúc của hắn,cái hạnh phúc đáng lẻ ra hắn được nhận. Và cũng chính cái đêm đã cướp mất người cha, cướp mất tình thương còn lại của hắn, ông Trọng gặp tai nạn giao thông và qua đời. Hắn được bão mẫu nuôi dưỡng và chắm sóc đến lớn, mẹ hắn thì từ đêm đó đã không còn tung tích gì nữa.

Chương 30

 

ALoo…Aloo T/g xin vài phút nha mọi người.

Để mọi người không nhầm lẫn nhân vật với nhau, thì giờ mình sẽ gọi bằng tên luôn nhá. Còn nó và hắn là nhân vật chính nên giữ nguyên.

Nhỏ=Thảo Anh= TA

Anh=Minh Quân=MQ

Ngọc Mai=NM

Trọng Thiên= TT

Phương Linh=PL

Nếu mà còn nhân vật khác ra nữa thì t/g sẽ nói sau, mình thống nhất vậy nha……..

Ai ý kiến thì nói mình biết để mình còn kịp thời sửa chữa.

  Mọi người đọc truyện vui vẻ( Mọi Người bớt nóng,bớt nóng vì t/g nói hơi nhiều)….

Một buổi học ngột ngạt rồi cũng trôi qua nhanh chóng, Nó và TA cùng nhau mua bánh,trái,nước ngọt…… để tối nay đón xem phim ma tại nhà hắn.

Vừa ra tới cửa trường đã thấy một đám con gái bao vây ai đó, với những lời nói hết sức đáng ghét.

-Đm… con đĩ, mày dám dụ dỗ chồng tao à?

-Tao nói rồi, tao không có?

-Không có, còn dám chối, đánh nó cho tao.

Nó và TA định bỏ đi vì chuyện này không liên quan gì đến tụi nó nhưng chợt nhận ra người đang bị đánh đó là PL. dù lúc trước PL có làm những chuyện hơi quá đáng với nó nhưng mà cũng nhờ sự giúp đỡ âm thầm của PL mà nó mới còn sống đến bây giờ.

-ĐM…Nếu mày có bản lĩnh thì đi mà cướp về.

Nó bước lại gần chỗ PL

-Đừng chơi hèn như vậy

TA cũng tiếp lời.

-Tụi mày là ai? Không liên quan thì biến.

Con nhỏ đầu xỏ, tỏ ra mình là du côn, dùng lời nói để hù tụi nó.

-Tao thích xen vào làm gì được nhau nào?

Nó cười khẩy nhìn con nhỏ không biết điều đó. Cứ tỏ vẻ mình đây hay lắm

-Mày.. tao không tranh cải với tụi mày…. Là do con đĩ đó dụ giỗ chồng người khác, nên tao không thể tha, đã không phải chuyện của tụi mày thì đừng xía vào.

-Kêu người ta là con đĩ thì nhìn lại mình đi đã, hạng gái bao như mày mà cũng đòi lên mặt ở đây à.

Nó bức xức cười đểu.

-Có giỏi thì về mà giữ chồng mình. Không khéo làm ai có bầu thì mệt.

TA chen vô.

- Tụi mày được lắm………….Lần sao mày không may mắn vậy đâu PL….

Con nhỏ đó nhìn PL đe dọa rồi kêu tụi đàn em về, Nhỏ đó biết tụi nó chắc không tầm thường, nên cũng đành thôi.(sợ rồi chứ gì) Với lại để hai anh hotboy trường AM nhìn thấy  nhỏ làm mưa làm gió ở đây thì không khéo ………….

Nó và TA dìu PL vào quán bên đường, băng bó vết thương. Nó đã không biết băng rồi mà cứ đòi làm, còn dám mắng TA là “ngu” nữa chứ? Làm TA tức tối với con nhỏ bạn khôn liền của mình.

-Ây da…. Đau…nhẹ nhẹ tay thôi.

PL nhăn mặt mày lại, nó không biết làm cái quái gì với khuôn mặt xinh đẹp của cô,mà cô cứ thấy đau đau.

- Ngồi yên ……. Mày Cũng biết đau à?

-Nó là người chứ có phải heo như mày đâu mà không biết đau.

TA trỉa mũi vào nói sóc nó

-Con này , không kiếm chuyệnj với tao mày chết à?

-“chẹp chẹp” có lẻ vậy?

-Xong xui… đẹp lại rồi đó.

Nó đứng lên nhìn kiệt tác do mình làm ra trên mặt và người của PL mà tự khen ngợi mình. Người ta bị thương có tí mà nó dán đầy hết cả mặt mài, cứ như xác ướp chứ không còn là PL nữa

-Cảm ơn hai người.

PL hổ thẹn nhìn tụi nó.

-Đâu có gì đâu chuyện nhỏ ấy mà.

TA nhìn Pl cười hiền.

-Ừ.. dù gì mày cũng đã từng giúp tao, coi như huề vậy?

Nó vỗ vai PL ra vẻ hiểu chuyện lắm.

-Giúp gi cơ?

PL tròn xoe mắt nhìn nó và TA

-Con này? Mới đó mày đã quên.

TA cốc nhẹ vào đầu PL.

-Thì chuyện Nhả Nhược đó.

Nó chen vào.

-Ừ… mà sao biết tao giúp

-Thiên tài mà.

Nó và TA đồng thanh, rồi lại nhìn nhau cười.

-Chúng mình làm bạn nha?

Nó đề nghị

-Ừ.. đúng rồi đó? Làm bộ ba siêu quậy đê.

TA vỗ tay đồng tình với nó.

-Có thể.

Nó và TA gật đầu, chờ câu trả lời của PL.

-Ừ… Bộ ba siêu quậy.

“ÔI! Vui quá! Bộ ba siêu quậy” Tụi nó ôm nhau la hét, mấy người trong quán tưởng tụi nó khùng nên cứ nhìn rồi lắc đầu. Thế là cả ba người tụi nó cùng nhau đi quậy, ăn mừng “bộ ba siêu quậy tái suất giang hồ” làm quán bar chỗ hắn và MQ thành cái nơi rác thải, lúc đầu hắn và MQ thấy PL thì hơi ngạc nhiên, tỏ vẻ không thích PL cho mấy, lo PL dở trò nhưng dần dần nghe bài ca con heo của Nó và TA làm hai anh hotboy nhà ta đành phải rút cờ đầu hàng.

( đổi như thế m.n thấy được không, nếu không, nói cho tg biết? Nếu được thì từ giờ T/g cứ làm như vậy à?)

À mà! t/g sẽ cho PL một cái kết đẹp nhé!

Xin HẾT… (có gì từ từ nói, đừng ném dép, t/g không muốn chuyển nghề đâu nha)...

Chương 31

 

-Con gặp anh hai con chưa?

Bà Trọng bưng đĩa trái cây đi ra,khi thấy Trọng Thiên từ ngoài bước vào thì hỏi tới tấp.

-Dạ..chưa? sao mẹ xuống đây, mẹ không được khỏe đấy,nên nghĩ ngơi có gì kêu người làm làm cho.

Trọng Thiên nói dối không chớp mắt, thật ra Trọng Thiên cũng muốn nói với bà Trọng mình gặp hắn rồi nhưng ............

-Mẹ khỏe rồi mà? Vẫn chưa gặp ư? Chắc giờ nó hận mẹ lắm.

Bà Trọng buồn bã khi nhớ đến đứa con, mà bao năm qua  ba không ở bên cạnh chăm sóc.

-Mẹ lúc nào cũng vậy? mẹ không có lỗi gì cả? và anh ta cũng không có tư cách gì hận mẹ cả.

-Trọng Thiên à? Nếu không phải tại người mẹ vô tích sự này thì anh con cũng đã không mất đi cả tình thương của cha lẫn mẹ. Gía mà lúc đó mẹ không vì giận cha con, mà bỏ đi thì có lẻ….

Bà Trọng thở dài vì những sai lầm trong quá khứ với nhiều cái giá mà…. Trọng Thiên lặng lẻ ngồi ôm mẹ mình y đứa con nít. Như lúc trước Trọng Thiên và Thiên Kỳ cùng giành ôm lấy bà Trọng.

-Trọng Thiên này? Con có hận mẹ không?

-Không? Chuyện đó cũng đâu phải tại mẹ, và mẹ cũng đâu có ngoại tình như ba nói. Mà quá khứ đã qua rồi, giờ con chỉ muốn được như thế này thể là đã đủ rồi.

Trọng Thiên vùi vào lòng bà. Bà Trọng rơi lệ xoa đầu Trọng Thiên.

-Cảm ơn con……Nếu Thiên Kỳ cũng nghĩ như con thì hay quá…..?

-mẹ lúc nào cũng nhắc đến anh hai là sao chứ?

Trọng Thiên khó chịu nhìn bà Trọng, bao năm qua anh không biết được mình là Trọng Thiên trong mắt mẹ hay chỉ là cái bóng của Thiên Kỳ để mẹ bù đắp lỗi lầm trong quá khứ.

-Mẹ Xin lỗi… con vẫn hận anh con sao?


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
80s toys - Atari. I still have